Cả bốn mùa tươi đẹp, nhưng thời điểm thích hợp nhất để du lịch Chư Đăng Ya là khoảng tháng 10 đến tháng 2 năm sau, trong đó tháng 11 là thời điểm thu hút nhiều khách nhất bởi khi ấy, dã quỳ vàng đua nở khắp cả vùng đồi núi, xen kẽ với khoảng xanh của lá trà như một bức tranh Tây Nguyên hoang sơ, hùng vĩ nhưng đẹp ma mị.
Người ta đến Đà Lạt có muôn vàn cung đường ngắm dã quỳ thơ mộng, nhưng chỉ cần đến Chư Đăng Ya, bạn đã có thể đắm chìm trong mùa hoa dã quỳ rực rỡ nhất của Gia Lai, biết được Gia Lai đẹp đến nhường nào. Những bông dã quỳ giản dị khẽ lay động trong gió, trên là trời xanh cao vút thoảng nhẹ làn mây trắng tinh, chốn yên bình lý tưởng để thả hồn với trời đất Tây Nguyên, chẳng còn những muộn phiền, lo toan của cuộc sống hối hả thường nhật. Chuyến du lịch đến Chư Đăng Ya giống như cuộc “chạy trốn” khói bụi ồn ào của thành thị, nơi này chỉ có ta giữa bao la đại ngàn.
Ngoài Chư Đăng Ya, ở Gia Lai còn rất nhiều điểm đến thú vị khác để kết hợp trong hành trình của bạn. Bạn có thể đến Biển Hồ – nơi “đôi mắt Pleiku” bạt ngàn màu nước biển, mỗi khi gió thổi lại tạo nên những gợn sóng như chốn biển khơi. Thăm thủy điện thác Yaly, tranh thủ ghé qua bản làng dân tộc người Gia Rai, ngồi thuyền ngược dòng Sê San để thưởng ngoạn phong cảnh, hít hà cái vị núi rừng tươi mát. Hay thăm thác Phú Cường, chùa Minh Thành, ngắm hoa dã quỳ ở dọc đường Hồ Chí Minh dẫn đến Pleiku… đều là những điểm du lịch nổi tiếng.
Và đã đến Gia Lai mùa dã quỳ, bạn cũng không thể bỏ qua việc thưởng thức ẩm thực đậm đà bản sắc vùng Tây Nguyên, là món phở khô với nước lèo ăn lạ miệng, món bún mắm cua nồng vị mắm ăn kèm chả, nem chua hay bóng lợn cắt nhỏ chiên giòn, bánh phồng tôm, ớt tươi rau sống mới tròn vị, cơm lam, gà nướng, lẩu… đều nấu theo kiểu địa phương, một cách giúp bạn tìm hiểu văn hóa của người dân nơi này.
Chư Đăng Ya không phải nơi duy nhất có hoa dã quỳ, nhưng là một trong những nơi bạn được cảm nhận rõ rệt nhất thiên nhiên tươi đẹp của Gia Lai nói riêng và Tây Nguyên nói chung. Tây Nguyên không khô cằn như bạn nghĩ, không chỉ có những con đường đất đỏ, nắng cháy da hay lạnh thấu xương, mà Tây Nguyên còn lãng mạn và thơ mộng lắm đấy.